Nhà văn Nguyễn Tuân từng viết: "Có cái vẻ như là người sông Hương non Ngự thì ăn bằng mắt nhiều hơn bằng miệng. Những cái đĩa nho nhỏ, những cái chén xinh xinh, trên đó sắc màu của những miếng chín hài hòa giữa một bức tranh tĩnh vật ngon lành”. Chẳng cần kể hết các món ăn xứ Huế, chỉ đơn cử món bánh trái cây thôi cũng đủ làm minh chứng...
Mâm bánh trái cây rực rỡ sắc màu ngày tết.
Truy về nguồn cội thì theo các nghệ nhân ẩm thực Huế trứ danh, một trong những loại bánh trái cây nổi tiếng chính là bánh đào tiên (hình quả đào đỏ thắm) do bà Bích Hồ Hoàng Phủ Dực (tức Diệu Ngọc Nguyễn Thị Thanh), cô giáo của Nữ công Học hội, một tổ chức phụ nữ Việt Nam đầu tiên được thành lập năm 1927 tại Huế do bà Đạm Phương làm Hội trưởng. Sau đó, món bánh này được truyền lại cho lớp hậu duệ.
Bánh Trái cây Huế được bày bán như một đặc sản rất riêng đậm chất Huế.
Nguyên liệu chính của món bánh này là đậu xanh và rau câu. Đậu xanh và lá rau câu có tính mát, giàu vitamin và đạm thực vật. Qua bàn tay khéo léo của những người phụ nữ Huế, nhào nặn thành ra loại bánh có hình dáng quả tương ứng như cam, lê, mận, quýt, xoài, ổi, khế, bí ngô, ớt đỏ, đào tiên, măng cụt, đu đủ…
Bánh Trái cây Huế đa dạng các loại quả cho bạn lựa chọn.
Để bánh mang hương vị trái cây, người Huế sử dụng các loại màu có sẵn trong tự nhiên chứ không dùng phẩm màu. Các màu chủ đạo thường dùng là màu hồng tím, màu vàng, màu đỏ và màu xanh lá cây. Sắc vàng đậm có thể dùng bột nghệ/ cà rốt, màu vàng nhạt thì dùng các loại quả như xoài chín, chanh dây, màu đỏ của gấc, màu xanh của lá dứa/ lá rau ngót và màu tím của củ dền. Từ những tông màu chủ đạo này, cũng tùy vào sự khéo léo trong cách pha chế, trộn màu mà có thêm những gam màu khác như xanh lục, hồng...
Qua những bàn tay khéo léo làm nên bánh trái cây đủ màu sắc rực rỡ.
Dù là loại bánh ăn chơi, bánh dùng để tráng miệng, nhưng với những nguyên liệu tự nhiên sẵn có trong vườn nhà, không chỉ đẹp mắt mà còn giàu chất dinh dưỡng. Cắn một miếng bánh, nhấp một ngụm trà và thưởng lãm không gian yên tĩnh trong khu vườn Huế, không còn gì tao nhã hơn...